10 cô nàng ngã tía Đồng Lộc
(1/23) > >>
crawling0805: Lời Tựa
Đài Hoa Tím kể chuyện mười cô nàng thanh niên xung phong đã quyết tử trong khi đảm bảo huyết mạch giao thông vận tải ở Ngã cha Đồng Lộc, trong chiến tranh kháng chiến chống mỹ giải phóng dân tộc cứu nước.Tác giả là 1 trong những công nhân luyện gang, luyện thép ở Khu gang thép Thái Nguyên, đồng thời là 1 trong những bạn văn chương. Tôi sẽ đọc Đài Hoa Tím từ khi sách bắt đầu "ra lò", diễn đạt theo ý riêng của công nhân gang thép, mùi giấy còn thơm. Nhưng mang đến lần tái bạn dạng này, vẫn một Đài Hoa Tím năm nào, tôi phát âm với một cảm hứng khác hẳn.Tác phẩm được bổ sung them phần hai gồm hai chương Đêm và Ngày và hay hơn hẳn. Đêm không nhắc chuyện các cô gái Tiểu team Đồng Lộc nữa, nhưng mà kể chuyện bao gồm tác giả đi tìm kiếm lại cuộc đời các cô ra sao, lặn lội từng nào lần, vất vả ra sao, đã hoàn thành tác phẩm như thế nào. Chưa phải để khoe công nhưng mà trái lại, nhằm thú nhận sự không ổn của tài văn trước một thực tế mặt trận vĩ đại, trước mọi tấm gương nhân vật còn tiềm tàng những triết lý sâu xa của những đời hay của một dân tộc đang vùng dậy tìm lại mình. Hóa ra, sự thú nhấn của tác giả lại chính là một nét vượt trội của giới văn chương bây giờ trước đề tài chiến tranh còn nguyên vẹn đông đảo đòi hỏi, đầy đủ khát vọng được tò mò và tái hiện nay với một khoảng cao tương xứng. Tác phẩm toát lên một tấm lòng hàm ơn không bờ bến của quần chúng ta với những người ngã xuống trên chiến trường. Ngày kể chuyện viễn tưởng vào khoảng thời gian 2018, nhân thứ Tôi (tác giả) cùng bầu đoàn nhỏ cháu của bản thân trở lại Đồng Lộc cùng thấy lòng biết ơn đó được nâng lên một tầm cao như vậy nào. Thiệt thú vị.Từ lâu tôi đã làm bài Hà Lạc đến Nghiêm Văn Tân, khi ấy đồng đội còn hotline anh bởi cái tên rất gần gũi là Đồng tâm (chính cái thương hiệu này bắt đầu nói lên dòng mệnh của anh). Có lẽ rằng vì dòng mệnh như vậy nên giời đất xui khiến anh vứt quê hà nội thủ đô lên Thái Nguyên làm công nhân gang thép. Cùng khi mơ mộng có tác dụng văn chương thì chọn chiếc đề tài vô cùng khó khăn khăn đối với chàng trai tp hà nội - Thái Nguyên mô tả hành động anh hùng (có sức lôi kéo và quy hợp lòng người) của mười cô gái trên khu đất lửa Đồng Lộc. Trong thực tiễn Nghiêm Văn Tân đã thấy đó là một công việc lớn đối với anh bắt buộc anh vẫn bỏ một phần đời của mình, mười năm chứ không hề ít, để có được ngay sát 200 trang, cùng nay là gần 300 trang 10 cô bé Ngã tía Đồng Lộc.Đọc cuốn sách này ta đã thấy anh trở thành một bạn của Hà Tĩnh. Câu tiếp sau đây ta biết anh "thuộc" tp. Hà tĩnh thế nào: Qua cầu Phố Châu đến ước Kè, ước Tấn, mong Sến, ước Hà Tân. Qua ước Nan Nhe, đến cầu Sài Phố, rồi đến mong Mãn Châu là đến xã đánh Hồng.Có thể nói đó là tác phẩm "mệnh" của Nghiêm Văn Tân, anh đang viết với tất cả tinh hoa của đời mình, mà lại anh vẫn chưa cho thế là đủ.Ngày 8 tháng 12 năm sát Thân(17 tháng 01 năm 2005)Xuân Cang
crawling0805:1Một buổi chiều cuối tháng sáu năm 1968...- Đồng chí Võ Thị Tần!- có tôi.- Đồng chí báo cáo việc chuẩn bị cho A4 vào Ngã bố Đồng Lộc.- Báo cáo: tất cả đã sẵn sàng. - Tần ngập ngừng. - một vài chị em còn ngày ngủ bù. Phải cho về thăm mái ấm gia đình trước khi vào Đồng Lộc. Rồi trên đây sẽ... Gay go, ít có thời gian...Đại team trưởng C552 Nguyễn nỗ lực Linh gật đầu:- Đồng ý. Bắt buộc mang bớt tư trang hành lý về nhà. Chỉ để lại phần đông thứ gì thật bắt buộc thiết!- Rõ.- Đồng chí phải phụ trách trước đại đội về việc người mẹ "đi cho nơi, về đến chốn!".- Rõ.- Các bạn bè về tiến hành những các bước đã bàn. Giải tán!Các tiểu nhóm trưởng thanh niên xung phong của C552 cấp tốc nhẹn đứng dậy, có một loáng đã từng đi gần hết.Tần còn ngơi nghỉ lại. Linh vừa cài đặt nắp xà cột, vừa đi mang đến chỗ Tần đứng. Anh nữ tính hỏi Tần:- Còn việc chi nữa, Tần?- Tôi mong ra thăm hiện trường mới.Linh nhìn lên thai trời. Trời xanh thăm thẳm... Anh quan sát Tần. Khuôn mặt Tần bình thản, từ bỏ tin. Hai gò má tương đối cao ửng hồng. Đôi mắt Tần quan sát thẳng, vào veo. Một cái nhìn to gan mẽ, sâu sắc. Linh khá bối rối:- Cũng được. Nhưng phải cẩn thận. Còn thừa thời hạn để chúng đánh bom dăm trận. Bao gồm lẽ...Tần chỉ nên lên Rú Mòi quan lại sát, cho an toàn. Dứt khoát không được ra ngã Ba...Tần mỉm cười:- Anh cứ lặng tâm. Tôi vẫn "đi mang đến nơi, về mang lại chốn".Linh cười:- có thế, tín đồ ở chiến trường xa sau này mới được nhờ.Tần đỏ mặt, xoay ngoắt bước đi nhanh. đôi bím tóc sau sống lưng đung đưa.Tần vậy bó hoa tải vừa hái dọc đường. đông đảo canh hoa lấp đầy lớp bụi đất đỏ. Cô thông qua dãy hố bom đỏ quạch còn khét lẹt mùi thuốc đắng, lên đến mức đỉnh tối đa của Rú Mòi vào lúc mặt trời sắp lặn về phía bên đó dãy núi Mũi Mác.Bộ quần áo thanh niên xung phong bạc mầu ướt dẫm mồ hôi. Tần đi cấp tốc đến nỗi loại công sự tròn gồm lối thông sang trọng đoạn giao thông hào lát nắp kiên cố chắn. Mấy tàu lá tro đậy tạm trên địa điểm Tần đứng đã xộc xệch, qua kẽ lá lòi ra những mảnh trời xanh. Một đài quan sát đối chọi sơ. Nhưng bao gồm ở khu vực đây, La Thị Tám - Thái Văn A của Đồng Lộc - sẽ đứng một trăm mười sáu ngày quan gần kề máy cất cánh địch, đếm bom rơi, rồi vác bó tiêu kẹp miếng mo cau trắng xuống tra cứu bom. Tám cắm tiêu cạnh những cánh đuôi bom sóng ngắn từ trường và đều hút bom chưa nổ, đánh dấu cho các tổ phá bom của công binh và tntn tìm đến.Tám ở ước Nhe, Vĩnh Lộc - thuộc huyện Can Lộc cùng với Tần. Hai bạn chưa lần nào chạm mặt nhau. Tần vẫn mong mỏi có ngày gặp Tám sinh hoạt Ngã ba Đồng Lộc, để học hỏi và chia sẻ kinh nghiệm chiến đấu. Dẫu vậy Tám lại được điều về con đường Một sát Thượng Gia. Tần mới nghe tên, chưa chạm mặt người.Tần để bó hoa download lên thành công xuất sắc sự rồi nhìn toàn cảnh Đồng Lộc.
Bạn đang xem: Đọc sách 10 cô gái ngã ba đồng lộc
crawling0805:Trước đây, khu vực này cây cối um tùm. Ruộng đồng xanh tốt, mượt mà. Thắng lợi san gần kề như bát úp. Con mương phiêu dạt dẫn nước qua mong Cây Muỗm, qua xóm Đồng Mỹ, về cánh đồng trường Thành bên dưới chân Rú Mòi này, là mối cung cấp nước tưới tiêu lớn số 1 của Đồng Lộc, bảo đảm cho nhị trăm năm mươi mẫu mã lúa chiêm...Nhưng giờ đồng hồ đây, trước phương diện Tần chỉ còn là một đất đỏ mênh mông. Cả xả bị bom phá sạch, đốt sạch. Không thể một nóc nhà. Không thể một miếng tường nguyên vẹn. Không hề một bóng cây xòe tán lá. Hàng vạn cây non new trồng trên các đồi trọc và con đường trục bị bom quét sạch. Hàng trăm mồ mẳ trường đoản cú bao đời nay lặng nghỉ cũng bị bom Mỹ đào xới tung lên. Hố bom chi chít, nhằng nhịt trên khắp những sườn đồi, trên khắp những cánh đồng. Vài ba hố bom tròn xoay, còn đa số là hồ hết hố bom dài, méo mó ko ra hình thù gì cả. Cái muơng to chảy thẳng tắp bên dưới chân Rú Mòi bị bom chặt ra từng khúc, hất tung đi.Đoạn con đường Mười Lăm từ cầu Bạng qua mong Đôi, ước Máng, mong Tùng Cóc, rồi qua ngã bố Khiêm Ích, qua cầu tối về đến Ngã tía Đồng Lộc bị bom Mỹ tấn công nát bét. Mỏm đồi ngay lập tức Ngã tía Đồng Lộc bị bom đào xới không biết bao nhiêu lần tốt tẹt hẳn xuống. Đoạn đường từ Ngã tía Đồng Lộc chạy trực tiếp vào buôn bản Trường Thành gần như đã đổi mới mất, chỉ còn một vệ lối đi ngoằn ngoèo nhỏ như bờ ruộng.Cỏ cây còn sinh tồn đều che đầy bụi đất đỏ.Tần nhìn đâu cũng chỉ thấy một màu khu đất mới. Thỉnh thoảng cơn gió Lào cất cánh thốc qua, lớp bụi đất đỏ lại lồng lên trong không gian, sặc mùi sương bom khét lẹt. Lần trước tiên trong đời, Tần nhận thấy con gió Lào cuộn xoáy tròn cất cánh như lửa bóc tách trên đỉnh núi.Còn đâu nữa mấy chục kho thóc, mấy chục kho phân và hầu như sân gạch men lớn?
Biến đâu rồi phần đa trại chăn nuôi trâu bò đàn, đều mẫu chè xanh và mọi vườn ươm hàng chục ngàn cây non?
Bay đi đâu hàng loạt máy xay, thứ xát, đồ vật tuốt lúa, sản phẩm bơm nước, ngôi trường học những cấp, bên trẻ, bệnh xá và số đông phòng đọc sách của dân chúng Đồng Lộc?
Bom Mỹ đã xóa tất cả.Tất cả đã biến thành tro bụi, thành đông đảo kỷ niệm xé lòng, và rất nhiều nỗi căm phẫn nhức nhối trong tim...Nhìn cảnh Đồng Lộc, Tần không chống nổi dòng nước mắt đột nhiên trào lên khóe măt. Tần nghiến răng lại. Hai giọt nước mắt nóng nực từ tự lăn trên đụn má tương đối cao. Cặp lông mi thẳng, to với khỏe nhíu lại. Đôi mắt Tần chú ý mãi ra xa, như chẳng quan sát vào đâu, cơ mà lại thấy tất cả...
crawling0805:Quê Tần sống xã Thiên Lộc - trước call là làng mạc Phù Minh, gần hàng núi Hồng Lĩnh, gần đường số Một. Lúc máy cất cánh Mỹ ném bom sập cầu Hạ quà - ngay sát bến đò Thượng Trụ - tỉnh đã mở con phố vòng men theo chân Hồng Lĩnh. Tuyến đường ấy, phải đi qua quê Tần ra ngoài đường số Một, chạy về Nam...Nhân dân làng mạc Thiên Lộc dời làng mạc ra giữa đồng nhằm làng cũ làm nơi trú ẩn cho đầy đủ đoàn xe cộ ra trận. Phụ huynh Tần và hai em trai Tần cũng bỏ nhà, ra thân cánh đồng sơ tán. Hàng cây tro trước góc cửa nghiêng bóng trên hàng dậu ruối. Dòng giếng nước thành xếp đá vòng có từ thời trước - sẽ là khu vực Tần thường xuyên soi bóng. Cây cam, cây muỗm new trồng ở góc cạnh vườn, không có bất kì ai chăm sóc. Toàn bộ đều quạnh quẽ... Đột nhiên Tần thấy nao nao trong tâm địa một nỗi nhớ quê, lưu giữ nhà, nhớ tình nhân đang ở chiến trường xa...Tần quan sát suốt dọc mặt đường Mười Lăm mãi về phương nam xa tít tắp. Ở vào ấy, gồm những phần đường Tần và chúng ta đã giữ được vị trí vững tiến thưởng trong mấy năm qua: La Khê, Khe Ác, ước Cháy, phả Địa Lợi... Tần trực thuộc từng chiếc ngầm, từng lối tránh... Còn sinh sống đây, Ngã bố Đồng Lộc, tức thì tong chuyện của quê mình Tần rât quen, giờ cũng xa lạ biết bao. Tiểu đội Tần sẽ được phân công bảo vệ đoạn con đường nào? Vào, ra phòng tránh ra sao? số đông chuyện gì đang đến, và phải giải quyết và xử lý thế nào? Ở nơi quân thù ném bom khốc liệt như thế này, chuyện mất mát hy sinh nhất định đã xảy ra. Vào tiểu nhóm Tần ai sẽ nằm lại trên đây mãi mãi? Điều đó bắt buộc nào biết trước được. Khuôn mặt nào trong tiểu nhóm 4 của Tần cũng đều sở hữu một dáng vẻ thân thương riêng. Tần thầm mong mỏi không bao giờ xảy ra điều đó với bất kể một ai...Tần quan sát đăm đăm xuống đoạn đường ven chân núi Mũi Mác. Ở đó các bạn Tần đang làm việc trên mặt con đường nóng bỏng. Hai dòng xe ủi C100 của tổ anh Uông Xuân Lý chuyên cần gạt khu đất sườn đồi xuống hố bom cùng bề mặt đường. Tần chợt lưu ý mấy anh công binh vào tổ vương vãi Đình nhỏ tuổi đang lúi húi sẵn sàng phá bom trường đoản cú trường nghỉ ngơi gần mong Tối(1). Một anh vụt đứng trực tiếp lên, xoay tròn lá cờ đỏ mấy vòng. Mọi tiếng bé lanh lảnh rúc lên. Gần như người gấp rút xuống hầm. Duy nhất loáng, không còn bóng ai cùng bề mặt đất. Tần dancing xuống công sự tròn theo phản xạ, nhưng mà vẫn quan sát về phía anh ráng cờ đỏ. ___________________________(1) Nay call là cầu Dương Tài.
crawling0805:Đột nhiên, anh vẫy lá cờ rất mạnh khỏe rồi nằm ngay xuống. Cột khói và vết mờ do bụi đất đỏ tung lên cao ngất. Tiếng nổ rền rĩ cất cánh ra theo đám khói ấy. Bao gồm tiếng gió rít chói tai, vút qua đỉnh Rú Mòi. Mấy cánh hoa mua bay bay, xới động. đa số hòn đất to đang rơi xuống mỗi lúc một nhanh. Tần lo lắng, quan sát tảng khu đất cứ mong muốn chụp xuống nơi anh công binh nằm. Cô nỗ lực chặt bó hoa mua, căng góc nhìn anh. Tần ao ước hét lên, báo mang lại anh biết. Nhưng nhanh như cắt, anh công binh đang lăn mấy vòng tránh thoát. Tần bái phào như chính mình vừa thoát nạn. Cô lại học tập thêm được một kinh nghiệm tay nghề tránh mảnh bom và đất rơi ở hầu như nơi chưa có hầm. Dưới đường Mười Lăm, tiếng thiết bị ủi C100 lại vang lên hồ hết đều. Cả lùm cây xanh khố - lẫn vào màu khu đất đỏ - lại tiếp tục di động, chịu khó san đất. Phần đông tốp tnxp làm mặt đường lại xuất hiện ở vị trí cũ cấp tốc như vừa hiện tại lên, sau đó 1 tiếng còi.Với kinh nghiệm chiến đấu hơn cha năm qua, Tần phát hiện ngay ra một phần đường sơ hở. Đoạn đường này ngơi nghỉ ngay chân hàng Mũi Mác, từ kia qua mẫu cống nhỏ, new tới mong Truông Kén, rời khỏi Ngã cha Đồng Lộc mới. Bây chừ đoạn đường này chưa bị đánh phá nhiều bởi vì nó ở kẹp giữa hai dải Mũi Mác với Rú Mòi. Cất cánh tạt ngang hoặc chếch qua ném bom thường ít trúng. Tuy thế rồi thằng địch vẫn khôn ra. Bọn chúng sẽ cất cánh dọc để ném bom. Bản thân phải chủ động trước. Ở đây chưa có hầm hố. Lỡ ra khi bắt buộc điều quân đến đây, nó tiến công thì sao? Tần nhìn phần đường ven chân núi Mũi Mác tương đối lâu rồi mới cầm bó hoa mua thoát ra khỏi đài quan sát.Khoảng trời phía tây sau dãy Mũi Mác đỏ rực nắm chiều như vụ cháy dữ dội. Ngôi sao Hôm rực rỡ, vào vắt, bất ngờ hiện ra trên khung trời cao thẳm.Tần xuống cho chân Rú Mòi, trời choạc vạng, sắp tối.- Đoành. Đoành. Đoành.Ba giờ đồng hồ súng ngôi trường nổ cực kỳ đanh, báo hiệu đường đã thông. Tần đi cấp tốc về phía mặt đường Mười Lăm đón xe ra. Thường xuyên thường xe yêu cầu làm trách nhiệm dọn đường. Sau mấy chuyến xe dọn mặt đường an toàn, xe chở hàng mới tấp nập kéo nhau qua Đồng Lộc, về Nam.Tần đón kịp chuyến xe cộ ra đầu tiên. Thấy Tần vẫy, anh lái Din tía cầu dừng ngay xe pháo lại:- O đi mô? mang hoa đi đám hỏi à?
Nghe tiếng tín đồ khu tía tập nói giọng Hà Tĩnh, Tần mỉm cười:- Đúng đó. Mang lại em đi cùng đến cống Mười Chín.- Ở mô?- Ở Phú Lộc.- Nhưng đó là chuyến dọn đường. O phải chờ xe sau...- Nỏ can chi mô. Em thuộc đi dọn đến vui.- Thôi được. Lên đây. Bạo phổi gớm.Tần trèo lên xe. Chiếc Din ba cầu không thể cửa. Kính vỡ. Ghế ngồi không tồn tại nệm. Anh lái xe chú ý Tần:- O ngồi tàm, sau này chủ quyền sẽ bao gồm Von ga gửi o về thành phố hà nội thăm "Đất thành" nhằm bù lại chuyến đi này.- Đến xe đạp em còn chưa chắc chắn đi nữa là ... đi Von ga!- thật không?- Dạ. Thật.Hai tiếng cười cợt trong trẻo vang lên. Xe gửi bánh.
Xem thêm: Đọc sách đông âu anh hùng truyện : 3c, cùng em uống vodka luận anh hùng (phần 1)
Cuốn sách được chuyển cài đặt bằng bề ngoài truyện tranh theo lời đề cập của Hoài Lộc cùng những hình ảnh gần gủi và đối chọi giản của group Cloud Pillow Studio. Cuốn sách gồm 41 trang, in lên trên khổ 19x 26 cm và được soạn bởi đơn vị xuất bạn dạng Kim Đồng, chủ yếu kể về cuộc sống, quá trình của mười nữ thanh niên tình nguyện ở tiểu đội 4 đại đội 552 tổng đội 55-TNXP.Thư viện trường Tiểu học Tạ Hoàng Cơ
GIỚI THIỆU SÁCH THÁNG 4 – Chuyện nhắc về mười cô gái ngã cha Đồng Lộc
Hôm nay thư viện ngôi trường xin trình làng cuốn sách “Chuyện nhắc về mười cô nàng ngã cha Đồng Lộc”. Cuốn sách được chuyển tải bằng bề ngoài truyện tranh theo lời nhắc của Hoài Lộc cùng số đông hình ảnh gần gủi và đối kháng giản của tập thể nhóm Cloud Pillow Studio. Cuốn sách bao gồm 41 trang, in ở khổ 19x 26 cm và được biên soạn bởi đơn vị xuất bạn dạng Kim Đồng, đa phần kể về cuộc sống, công việc của mười nữ tnxp ở tiểu đội 4 đại team 552 tổng đội 55-TNXP. Chúng ta là những cô nàng nông thôn dân dã đi theo tiếng call của Tổ quốc:
Xẻ dọc Trường sơn đi cứu nước
Mà lòng phơi phới dậy tương lai.
Dướingòibútchânthực,giản dị của tác giả, hình ảnh 10 cô gái hiện lên chân thực, xúc cồn với số đông bức chân dung mọi cá nhân một đường nét riêng: Tần, Cúc, Nhỏ, Xuân, Hà, Hường, Hợi, Rạng, Xuân, Xanh. Những chị mọi người một tính cách,mỗihoàn cảnh khác nhau nhưng tất cả chung mộtchiếnhào, bình thường mộtlí tưởng chiến đấu.Họ chấp nhận rời xa gia đình, quê hương, thậm chí là từ bỏ cả tình ái đầu dang dở để đầu quân cho tiền tuyến. Trong nội chiến chống Mỹ, ngã ba Đồng Lộc là mạch máu giao thông quan trọng, gắn sát hậu phương miền bắc bộ với tiền đường Miền Nam. Đế quốc Mỹ biết được điều này nên đã tìm mọi cách cắt đứt con đường này. Tuy vậy những cô bé thanh niên xung phong đã luôn chiến đấu với khẩu hiệu “máu có thể chảy, tim bao gồm thể ngừng nhưng mạch máu giao thông không khi nào tắt”. Ngày ngày, họ san che hố bom, thay thế hầm, khơi lãnh bay nước… loại nắng khắc nghiệt của miền trung bộ cùng giờ đồng hồ bom của quân địch cũng quan yếu nào chống nỗi lòng tin quả cảm của mười nữ giới đồng chí. Song, chiến tranh lúc nào cũng gây ra cho dân tộc bản địa ta các đau thương, mất mát mà không có gì rất có thể bù đắp nổi. Vào khoảng thời gian rất ngắn sinh tử ngày 24 - 7- 1968, mười cô bé chưa kịp bưng chén cơm chiều đã đề nghị nhận lệnh đi phủ đường cho xe ra mặt trận tiếp viện. Đồng hồ điểm 16 giờ đồng hồ 30 phút cùng ngày cũng là dịp một quả quả bom từ trên trời rơi xuống trước khía cạnh họ. Cả trận địa sẽ lặng đi, đồng đội ào khóc nức nở…. Mười nữ anh hùng đã ra đi mãi mãi lúc tuổi đời bắt đầu 18, đôi mươi. Họ có theo cả tuổi tx thanh xuân trở về đất bà bầu thân thương. Quả ko sai khi nói rằng chúng ta đã pk đến khá thở cuốicùng để dành thoải mái cho dân tộc.
Sau này khi nhớ lại khoảnh khắc đau yêu thương ấy, nhà thơ Yến Thanh đã bao gồm câu thơ nghẹn ngào, đầy cảm hễ về giây phút tìm tìm thi thể đồng minh Hồ Thị Cúc:
Tiểu đội vẫn về xếp một hàng ngang
Cúc ơi em ở chỗ nào không về tập hợp?
Chín chúng ta đã quay quần đầy đủ hết
Nhỏ - Xuân - Hà - Hường - Hợi - Rạng - Xuân - Xanh
A trưởng Võ Thị Tần điểm danh
Chỉ thiếu bản thân em (chín vứt làm mười răng được!)
Bọn anh đã bươi tìm vẹt cuốc
Chỉ sợ hãi em đau bắt buộc nhát cuốc chùng.
Chiến tranh lùi xa, cuộc sống đã phục sinh ngay bên trên “Tọa độ chết” năm xưa, nhưng rất khó có thể có ai một lần trải qua mà hoàn toàn có thể quên được Ngã cha Đồng Lộcvì địa điểm này được xây đề nghị từ sự hy sinh kiêu dũng của Mười cô bé cùng với hàng trăm, hàng chục ngàn các hero liệt sĩ khác. Hình ảnh Ngã bố Đồng Lộc quật khởi vươn lên thân mưa bom lửa đạn còn ghi đậm mãi trong lòng khảm mọi cá nhân dân việt nam và anh em yêu chuộng chủ quyền trên toàn gắng giới.
Cô tin chắn chắn rằng, mỗi lúc đọc cuốn sách này, họ sẽ không gắng nổi phần đông giọt nước mắt trước sự việc hy sinh đầy nhức thương với cảm hễ của mười cô nàng ở ngã cha Đồng Lộc. Với để tỏ lòng hàm ân sâu sắc của chính bản thân mình tới những chiến sĩthanh niên xung phong với lớp lớp phụ thân anh đã đổ máu quyết tử cho nền thoải mái độc lập, chúng mình hãy tiếp thu kiến thức thật cần cù để tương lai xây dựng tổ quốc nhé!